Sự ra đời của Ngày Quốc tế Lao động
Sự ra đời của Ngày Quốc tế Lao động
Summit chúc các bạn có thêm nhiều kiến thức tiếng Anh mới về chủ đề Ngày lễ và đặc biệt là Ngày Quốc tế lao động 1/5 nhé!
Tham khảo khóa học IELTS Academic của Summit 15 năm kinh nghiệm, 3 HV 9.0/9.0 tại đây!
Đăng ký kiểm tra trình độ và tư vấn miễn phí các khóa học tại Summit, điền thông tin tại
Ngày Quốc tế Lao động mùng 1 tháng 5 được tổ chức tại hơn 150 quốc gia trên toàn thế giới, nhưng tại Mỹ và Canada, ngày Lao động lại rơi vào ngày thứ hai đầu tiên của tháng 9. Điều kỳ lạ là, bản thân lịch sử ra đời của ngày Quốc tế Lao động lại được bắt nguồn từ phong trào giai cấp công nhân tại Mỹ. Vậy tại sao nước Mỹ không tổ chức ngày Quốc tế Lao động vào 1-5?
Được biết, ngày mùng 1 tháng 5 được chọn làm Ngày Quốc tế Lao động vào ngày 20/6/1889 tại Quốc tế Cộng sản lần thứ II. Ngày này được chọn để tưởng nhớ các cuộc bãi công hàng loạt tại Mỹ, bắt đầu tại thành phố trung tâm công nghiệp Chicago vào ngày mùng 1/5/1886. Lúc đó, đã có khoảng 40000 người lao động xuống đường biểu tình, nhằm giảm giờ làm việc xuống còn 8 tiếng một ngày. Sau đó, các cuộc biều tình đã bị đàn áp nặng nề, đạt đến cao trào tại quảng trường Haymarket nơi 4 người đã thiệt mạng và 70 người đã bị thương.
Tuy vậy, ngày Lễ Lao động tại Mỹ lại bắt nguồn vào năm 1982, khi phó Chủ tịch Liên đoàn Lao động Mỹ Peter J Mcguire đưa ra đề xuất tổ chức một ngày lễ cho các tầng lớp lao động tại nước này. Theo ông, việc chọn ngày thứ hai đầu tiên của tháng 9 làm ngày Lễ Lao động là do thời tiết lý tưởng, và do nó nằm giữa hai ngày lễ lớn tại Mỹ là Quốc khánh và Lễ Tạ ơn. Sau này, do căng thẳng Chiến tranh lạnh, ngày Lễ Lao động tại Mỹ vẫn được giữ nguyên, thay vì đổi thành ngày mùng 1 tháng 5 như nhiều nước khác.
VOH - Tuyển tập thơ về Ngày Quốc tế Lao động 1/5 là món quà tinh thần quý giá dành cho những người lao động đang ngày đêm cống hiến góp phần dựng xây đất nước.
Ngày Quốc tế Lao động 1/5 là một ngày lễ có ý nghĩa sâu sắc. Đây là dịp để mỗi người lao động tự hào về bản thân về những đóng góp của mình cho sự phát triển chung của cộng đồng. Sau đây là những bài thơ về Ngày Quốc tế Lao động 1/5 hay nhất mà VOH tổng hợp.
Cuộc sống xưa nay lắm luỵ phiền
Giàu nghèo chẳng phải chuyện xui hên
Nhiều vàng chớ nghĩ mình ông lớn
Rong chơi biếng nhác khó đương nhiên
Đến được thành công mới có tiền.
Ánh mắt chân tình đượm vị chất thơ
Sâu thẳm gửi tình quê nơi anh đến
Rất đỗi tự nhiên nếu mai gặp lại
Thiên định rồi ta có bạn là anh
Bình yên lạ tự họa thành niềm nhớ.
Dẫu mệt mỏi vì chưa quen thức trắng
Mà sao thấy lòng vui tràn nhựa sống
Trời vào khuya sương thấm lạnh làn da
Trên lối nhỏ một mình ta rảo bước
Gió nhẹ lay lá vàng bay lướt thướt
Tiếng máy reo như một bản tình ca
Đưa ca ba cùng ta vào nhịp sống
Đời sinh viên sống nhờ trên học bổng
Ăn uống nhiều chắt bóp được bao nhiêu!
Những bài thơ về Ngày Quốc tế Lao động không chỉ khơi gợi niềm tự hào trong mỗi người lao động mà còn là nguồn động lực to lớn để họ tiếp tục cống hiến, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh và văn minh.
Cùng đắm chìm trong những vần thơ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa sau đây.
Khối óc bàn tay lao động của con người
Với vật chất thiên nhiên vô định
Được biểu thị là những đồng tiền
Chỉ có con người yêu những con người
Có cô gái ngân hàng lỡ hẹn người yêu
Cho con người yêu những con người
Cô lỡ hẹn để nhiều người đúng hẹn
Lỡ một chiều để nhiều chiều trăng đẹp
Khối óc bàn tay thanh xuân hối hả
Rộn dịp vào đời đất nước sau chiến tranh
Với đồng tiền quá nỗi băn khoăn
Quen với đồng tiền hiểu chi lao động
Tiền đẻ ra tiền tiền kêu sủng soảng
Vui tay cũng chép vài dòng tặng cô
Nhắc đến thơ ca Việt Nam, không thể không nhắc đến những vần thơ về người lao động - những con người thầm lặng tạo nên giá trị cho cuộc sống. Họ là những người nông dân chân chất, những công nhân miệt mài, những người thợ thủ công khéo léo,... mỗi người một công việc, một mảnh đời, nhưng đều góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh.
Thơ ca về người lao động là một dòng thơ trữ tình sâu sắc, mang đậm tính nhân văn. Sau đây là những bài thơ về người lao động mà VOH tuyển chọn và sưu tầm.
Ngày mỗi ngày, từng chiếc lá tre xanh
Đã mọc lên quanh những làng kháng chiến
Ngày mỗi ngày từng miếng đất cỏ gianh
Đã lật lên dưới lưỡi cày mới luyện
Vui cứ đến ngày mỗi ngày, nhỏ nhỏ
Như từng cây cờ đỏ mọc trên đời
Vui cứ đến, tự bao giờ chẳng rõ
Như suối ngầm trong đất chảy trăm nơi…
Bỗng hôm nay nghe mùa thu mới gọi
Bao nhiêu vui chất chứa bấy nhiêu ngày
Ùa cả dậy vui tràn đầy chói loi
Những trái tim, những ánh mắt, bàn tay!
Ôi đâu phải, qua đêm dài lạnh cóng
Mặt trời lên là hết bóng mù sương!
Ôi đâu phải, qua đoạn đường lửa bỏng
Cuộc đời ta bỗng chốc hóa thiên đường!
Nhưng sắc đẹp đã ửng hường đôi má
Cộng hoà ta nay tuổi mới mười ba
Sức đang lớn, chưa nở nang tất cả
Đã vui rồi, môi đỏ nụ cười hoa!
Yêu biết mấy, những dòng sông bát ngát
Giữa đôi bờ rào rạt lúa ngô non
Yêu biết mấy, những con đường ca hát
Qua công trường mới dựng mái nhà son!
Yêu biết mấy, những bước đi dáng đứng
Của đời ta chập chững buổi đầu tiên
Tập làm chủ, tập làm người xây dựng
Dám vươn mình cai quản lại thiên nhiên!
Yêu biết mấy, những con người đi tới
Hai cánh tay như hai cánh bay lên
Ngực dám đón những phong ba dữ dội
Chân đạp bùn không sợ các loài sên!
Thơ ta ơi! Hãy cất cao tiếng hót
Ca ngợi trăm lần Tổ quốc chúng ta!
Mùa thu đó, đã bắt đầu trái ngọt
Và bắt đầu nở rộ những vườn hoa…
Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi.
Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Dàn đan thế trận lưới vây giăng.
Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,
Cái đuôi em quẫy trăng vàng chóe,
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao,
Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng,
Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.
Câu hát căng buồm với gió khơi,
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.
Đêm phố thị ánh đèn vàng hiu hắt
Từng mảnh vá chằng chịt trên tấm lưng còng thập thững dưới làn mưa
Đêm khuya rồi còn riêng mình lặng lẽ
Gánh hàng rong thập cẩm những thức quà
Nào kẹo quật, mạch nha, viên bột đỏ xanh như từng hòn bi ve
Tựa đôi mắt trẻ thơ ngác ngơ không mẹ cha hay nơi nào nương tựa
Mưa đẫm ướt cả kiếp sống phôi pha
khi cái rét nàng bân vừa về ngang cửa
Người thưa thớt và xe cộ cũng chẳng còn qua nữa
Chưa trở về góc nhỏ thân thương
Câu hỏi chập chờn gieo thêm nỗi vấn vương
Con ân cần nhẹ nhàng đến gần bên mẹ
Rồi thảng thốt nghe lời rưng rưng đáp khẽ
- Mẹ chẳng có nhà, chẳng còn người thân thích đâu con
Mẹ thấy thương bao đứa bé ngoài kia vẫn phải sống mỏi mòn
Ngày qua ngày cũng tha phương giống thế
Tấm thân già sống còn bao nhiêu đâu mà kể
Lo được chút nào, đỡ cơn đói lòng thôi
Đêm phố thị bỗng nhạt nhoà chơi vơi
Dòng nước mặn lặn vào môi bỏng rát
Vai kĩu kịt cùng chân trần giữa màn mưa càng dần thêm nặng hạt
Mẹ gánh nhọc nhằn, gánh cả giấc mơ con.
Môi trường ở đó khang trang nhất nhì
Công viên hoa nở thầm thì tiếng yêu
Phố phường sạch mát làm xiêu lòng người
Có công em góp cho đời sạch thêm
Hào quang tỏa sáng như tiên giữa đời
Môi trường trong sạch, mọi người yêu thương.